Sở Dung âm thầm nắm chặt điện thoại, “Đừng thế chứ, tôi không cố tình không trả lời tin nhắn cô mà.” Câu nói nghe có gì đó không ổn, nhưng cô không suy nghĩ nhiều.
Nhưng gương mặt giận dữ của Hách Hoan vì câu đó cũng dịu lại chút ít, “Cô biết tôi gửi cho cô bao nhiêu tin nhắn không?”
“Ờ, mười một tin?” Sở Dung giơ điện thoại lên lắc lắc, ra hiệu cô vừa xem hết rồi, “Tôi đang chuẩn bị trả lời.”
Cơn giận của Hách Hoan cũng giảm rõ rệt, “Bác sĩ nói sao? Có cứu được không?”
“...Chỉ là chấn động não nhẹ thôi.”
Hách Hoan không thể tin nổi: “Chấn động não nhẹ? Cô ra ngoài bị xe đâm à?”
“Không phải.” Sở Dung thầm nghĩ, so với bị xe đâm, bị người đâm dường như vẫn còn may mắn hơn, tuy người đó cũng chẳng phải người bình thường gì. Hôm nay cô đã kể chuyện này mỏi miệng rồi, cũng không muốn nhắc lại lần nữa. Bác sĩ cũng đã khám xong, tình hình cũng đã báo cho Phó Như Hối, thời gian còn lại chỉ cần nghe lời bác sĩ, ngoan ngoãn nghỉ ngơi ở nhà là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT