Phó Niên không để ý đến Bàng Hổ, trong mắt cậu, hành vi của Bàng Hổ thật trẻ con, chẳng có gì để nói chuyện cả.
Cậu bé đứng cạnh Bàng Hổ có vẻ lanh lợi hơn một chút, khẽ kéo tay áo Bàng Hổ, nhỏ giọng nói: “Bàng Hổ, cậu nói mẹ Phó Niên như vậy không hay đâu, ba tớ bảo rồi, ‘mẹ ngươi’ là câu mắng người, trẻ con không nên học.”
“Tớ đâu có mắng ai đâu? Cậu đừng lắm lời.” Bàng Hổ thực ra cũng không có ý đó, nhưng vẫn la lên: “Phó Niên, tuần trước sao cậu xin nghỉ? Người đó thật sự là mẹ cậu à? Nói gì đi chứ, nếu thật thì hai người trông cũng giống nhau đấy.”
Thật ra Bàng Hổ cũng chẳng nhìn ra Phó Niên có giống Sở Dung không, chỉ là vì hai người đều có làn da trắng, mắt to, mà người đẹp thì thường có nét giống nhau. Cậu chỉ muốn kiếm cớ nói chuyện phiếm với Phó Niên, bắt chước giọng điệu của người lớn cho ra vẻ nghiêm túc.
Nghe vậy, khóe môi Phó Niên khẽ động: “Ừm.”
“Ừm?” Mắt Bàng Hổ tròn xoe, “Thật là mẹ cậu hả?” Phó Niên mà cũng chịu trả lời tử tế như vậy làm cậu thật sự ngạc nhiên!
Lạ thay, sau khi Phó Niên trả lời một câu, cậu nhóc mũm mĩm kia lập tức im bặt, không làm phiền cậu nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play