Chẳng trách thể loại “bá tổng văn” vẫn mãi hot, Sở Dung thầm nghĩ, một người đàn ông đẹp trai ngời ngời, cho cảm giác an toàn tuyệt đối, cho tiền cho tiêu, giúp dọn dẹp bãi chiến trường, nói chuyện lại còn biết nhường nhịn, ai mà không thích chứ?!
Sở Dung tự dặn mình phải bình tĩnh, bình tĩnh, nhưng cô cũng không biết mình đã đứng đó mơ màng bao lâu rồi, mấy lần dì Vân gọi cô đều không phản ứng, cho đến khi Phó Dư chạy đến kéo tay cô, cô mới bừng tỉnh.
“Mẹ ơi, ăn cơm thôi, mẹ có đói không?”
Sở Dung trong đầu vẫn đang hình dung dáng vẻ của Phó Như Hối lúc nhắn tin, mặt cô đỏ bừng, cô vỗ vỗ bản thân, nghĩ gì thế này, Phó Như Hối với Hách Hàn Vân là cặp chính, cô sau này chỉ có thể ngậm ngùi rút lui, chán nản rời đi.
Tốt nhất đừng mơ tưởng đến nam chính nữa, mấy cô gái mơ tưởng nam chính chẳng có kết cục tốt đẹp đâu, huống chi cô còn là “nữ phụ có tiền sử” nữa.
“Không đói, mẹ vừa nãy đang nghĩ chuyện.” Sở Dung bị Phó Dư kéo tới bàn ăn, thấy Phó Niên đang yên lặng ngồi đó, cô vội lấy cớ, “Niên Niên mai đi học rồi, mẹ đang nghĩ chuyện con nhập học.”
Phó Niên hơi nghiêng đầu, khóe mắt lộ vẻ nghi hoặc, “Sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play