“Tiểu Quân.” Giọng Phó Như Hối dịu lại, gọi cậu như cách anh thường gọi Sở Dung, “Lần này, nghe lời tôi một lần, được không?”
Nói thật lòng, Phó Như Hối từ trước đến nay chưa từng làm ra chuyện gì tổn thương đến Sở Dung, ít nhất là trong kiếp này. Sở Quân nhìn vào mắt anh, bỗng nhiên phát hiện — kiếp này đã hoàn toàn khác với kiếp trước.
Cậu mang theo ký ức trọn vẹn từ thế giới cũ, có lẽ bởi vì trong cái thế giới Sở Dung và Sở Phong đều đã mất, cậu là người đau đớn nhất, nên không ai có thể khiến cậu quên được.
Nhưng Phó Như Hối thì không. Anh ta không còn chị cậu, cũng không còn ký ức. Anh ta sống hết lần này đến lần khác trong những vòng lặp mới, rửa sạch mọi đau thương trong quá khứ, vô tư mà đón nhận cuộc sống mới.
Sở Quân không biết nên gọi đó là may mắn hay bất hạnh, nhưng nếu là cậu, chắc chắn sẽ không muốn quên — dù là những ký ức đầy đau khổ, cũng phải khắc sâu trong lòng.
Cậu luôn cười nhạo Phó Như Hối trong thâm tâm: sống sót thì sao, quên hết thì sao, chị đã sống lại, nhưng không có nghĩa là Phó Như Hối có thể thoát khỏi gánh nặng trên vai. Chỉ bởi anh không yêu chị đủ sâu, nên mới có thể dễ dàng quên sạch mọi thứ.
— Trên thế gian này, người yêu chị nhất chính là cậu và anh cả. Nếu anh cả còn sống, chắc chắn cũng sẽ như cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT