“Nói xong rồi?” Sở Phong hỏi bình tĩnh.
Sở Dung khởi động xe, “Ừm ừm, anh, tay anh có cần bôi thuốc không?”
Sở Phong tìm được một cái thắt lưng trong xe Hách Hoan, dùng nó để buộc chặt cánh tay của 04, tay mình mới được nghỉ ngơi một lát, “Không cần. Dùng đồ bạn em, nhớ nhắn giùm anh một tiếng.”
Sở Dung ừ một tiếng, “Là Hách Hoan đó, anh không nhớ cô ấy à?”
Sở Phong cười khẽ, “Nhớ.”
Chỉ là... chẳng có ấn tượng tốt gì.
Sở Dung cũng nhớ hồi đại học mình “không ra gì”, cứ hay chọc anh trai tức điên, mà Hách Hoan hình như là một trong số “đầu sỏ” kéo cô đi chơi bời. Khi đó anh cả ghét Hách Hoan tới mức chỉ cần nhắc tên là biến sắc, giờ mà có thể bình thản nói ra hai chữ “bạn em”, làm Sở Dung muốn rớt cả cằm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT