Sở Dung nghe lũ trẻ lẩm bẩm nói chuyện một mình cũng không định sửa lại. Lời giải thích mà Tiểu Ngư tự nghĩ ra cũng ổn. Bây giờ trong thân Phó Hòa Ngọc là 04, dù không thể gọi là đứa con định mệnh của thế giới, nhưng cũng coi như một đại ma vương.
“Tiểu Ngư, nhiệm vụ của con là không được đến gần chú Hòa Ngọc, mẹ bảo con làm gì thì con phải làm, được không?” Sở Dung giơ tay đặt lên mái tóc bồng bềnh của Phó Dư, vỗ nhẹ. “Xin hỏi Tiểu Ngư có thể làm được không?”
Phó Dư nghiêm túc gật đầu: “Con được, mẹ, mẹ hãy tin con.”
Sở Dung quay sang nhìn Phó Niên: “Còn con, Niên Niên?”
Phó Niên như một hiệp sĩ nhỏ được giao trọng trách lớn, nghiêm túc gật đầu: “Con cũng được, mẹ.”
“Tuyệt lắm.” Sở Dung mỉm cười mãn nguyện. Chớp mắt đã dẫn 04 xuống tầng. Sở Phong nghe cuộc trò chuyện giữa Sở Dung và hai đứa nhỏ, cổ họng hắn động đậy, cuối cùng lại thôi không nói gì.
“Chúng ta đi bệnh viện chứ?” Sở Phong hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT