Sáng hôm sau, Sở Dung bị đôi bàn tay nhỏ quen thuộc, lực đạo quen thuộc lay tỉnh.
Cô mở mắt, là Phó Dư với gương mặt đỏ ửng reo hò: “Mẹ ơi, anh trai tỉnh rồi, anh nói đói bụng!”
Sở Dung chống khuỷu tay ngồi dậy, không biết khi nào đã được đưa lên giường, chắc là anh cả làm lúc tỉnh đêm qua. Cô tỉnh một lúc rồi không gọi Sở Phong dậy mà lại ngủ tiếp.
Phó Niên nằm trên giường nhỏ bên cạnh, giờ mở to đôi mắt đen nhánh nhìn Sở Dung yên lặng.
Đôi mắt to vẫn còn chút mệt mỏi, gương mặt nhỏ nhợt nhạt, trông rất yếu ớt.
Sở Dung bước đến đo nhiệt độ trán Phó Niên, gần như hạ sốt hoàn toàn.
“Niên Niên?” Phó Niên không nói gì, chỉ im lặng nhìn cô, cô nghĩ có phải bé đói rồi, không bị sốt mê muội chăng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play