Ngoài kia gió lạnh, Sở Quân như con sói kiêu hãnh, đến trước mặt Sở Phong lại biến thành chú cún nhỏ biết nghe lời, anh cả đã nói rồi, cậu tuyệt đối không được trái ý. Cậu biết anh cả cũng không thích Phó Như Hối cho nên còn cố gắng đổi ý anh một chút: “Anh cả, chẳng lẽ anh không nghĩ mắt nhìn người của Phó Như Hối có vấn đề sao? Toàn là loại người thế kia mà anh ta chơi thân.”
Từ nhỏ đã nghe anh cả than phiền chị gái lấy phải người bạn trai không được tốt lắm, Sở Quân phần nào cũng bị ảnh hưởng nên không ưa được Phó Như Hối. Trải qua nhiều chuyện như vậy, thành kiến của Sở Quân với Phó Như Hối càng ngày càng sâu thêm.
Sở Phong không khỏi bất lực, gõ nhẹ lên gáy Sở Quân, thằng nhóc này đúng là thiếu một chút đầu óc, lại còn kéo cả Sở Dung vào để mắng nữa.
Sở Dung không nói gì, cũng chưa nghĩ đến mấy chuyện đó. Cô và Phó Như Hối hiện tại vẫn đang trong trạng thái “ly hôn”, chưa xác định được 04 là ai nên cô chưa có ý định “hồi hôn” với Phó Như Hối. Hơn nữa, cô hiểu rõ Sở Quân là người thế nào, để thằng nhỏ nói vài câu cho “xả hơi” cũng không sao.
“Không sao, chị biết.” Sở Quân nhắc nhở đúng, may mà cô không nói nhiều chuyện không nên nói với Phó Hòa Ngọc, cô vẫn biết giữ chừng mực, diễn thì phải diễn trọn vẹn, không để lộ sơ hở trước mặt Phó Hòa Ngọc.
“Niên Niên vẫn còn sốt, đợi thằng bé đỡ rồi chị mới sang nhà em. Mai em còn phải đi làm, về nghỉ sớm đi.” Đây là lời Sở Dung nói với Sở Quân.
Chưa từng thấy căn nhà năm tầng của Sở Quân, từ khi gia đình xảy ra chuyện, ba anh em họ cũng ít khi mua nhà lớn, người trong nhà không nhiều, nhà quá rộng lại không tiện. Sở Quân làm sao nổi tiếng rồi cũng biết hưởng thụ, tự mua một căn to đùng mà một năm cũng không ở bao nhiêu lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT