Một cậu bé cùng tuổi với Phó Hòa Ngọc đi tới, lịch sự xin lỗi họ, có thể cậu nghe được lời phàn nàn của bà giúp việc hoặc không, nhưng sau khi xin lỗi cậu như con báo nhỏ linh hoạt lao theo đường chạy của cô bé, không tránh khỏi dẫm lên cỏ nhà họ Phó.
Cậu bé một tay bế cô bé ra, lại xin lỗi họ một lần nữa, rồi dắt cô bé rời đi.
Ánh mắt Phó Hòa Ngọc dõi theo bước chân họ, nhưng bị chiếc xe lăn hạn chế tầm nhìn, anh ta chỉ nhìn thấy chiếc váy hồng biến mất sau góc khuất, cũng tại sân vườn nhà họ quá rộng nên không thể xác định chính xác họ đi đâu.
Người giúp việc đẩy anh ta trở lại, tối hôm đó Phó Hòa Ngọc ăn nhiều hơn bình thường hai bát, hành động bất thường này khiến ba anh ta chú ý, ông ân cần hỏi xem anh ta có gặp chuyện gì vui không.
Phó Hòa Ngọc không tiết lộ với ba mình, chỉ hỏi mình có thể đi dạo thêm năm phút nữa được không.
Ba anh ta im lặng rất lâu, đúng lúc Phó Hòa Ngọc nghĩ rằng ông sẽ không đồng ý, thì ông dặn người hầu mang thuốc cho anh ta đầy đủ, rồi vỗ vỗ tay vịn xe lăn của anh ta, rời khỏi bàn ăn.
Đó chính là lời đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play