Sở Dung vừa định bế Phó Niên và Phó Dư ra ngoài gọi taxi, may mà trợ lý mà Sở Quân để lại vừa pha xong cà phê mang tới. Thấy dáng vẻ sốt ruột của Sở Dung, trợ lý hỏi: “Cô Sở, cô sao vậy ạ?”
Trợ lý là người rất chu đáo, nhìn thấy Sở Dung ôm đứa nhỏ đang mê man trong lòng liền giật mình, “Không phải là bé sốt cao chứ?”
Sở Dung gật đầu, “Tôi phải đưa thằng bé đi khám bác sĩ, Sở Quân còn đang làm việc, không tiện làm phiền cậu ấy. Lát nữa cậu ấy xong việc, anh giúp tôi nói lại với cậu ấy được không?”
Trợ lý vui vẻ đặt cà phê xuống, “Thế này đi, tôi sẽ nói với cậu ấy, rồi chở chị và các bé đi luôn, ở đây khó gọi xe quá, nếu chậm trễ sẽ không tốt cho tình trạng của bé.”
“Cảm ơn anh nhiều.” Sở Dung mỉm cười cảm kích, trợ lý của Sở Quân trông thật nhiệt tình, nhận được lòng tốt của người khác, lòng Sở Dung thấy ấm áp.
Trợ lý quay ngay đi báo với Sở Quân, chưa đầy nửa phút quay lại, “Cậu ấy còn nửa tiếng nữa mới xong, Cô Sở, chúng ta đi trước đi, lát cậu ấy sẽ tự lái xe đến.”
Hai người vội vã rời khỏi trường quay, trợ lý lái xe của Sở Quân – chính là chiếc xe mà Sở Quân để lại cho anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play