“Anh cả,” Phó Như Hối thấy Tô Ảnh Dã im lặng, nghiêng người về trước một chút, “Em gọi thế, chắc anh sẽ bớt giận hơn chứ?”
Tô Ảnh Dã nhắm mắt, “Đừng gọi như thế.”
“Được, không gọi.” Phó Như Hối rũ mắt xuống, nhưng miệng vẫn không quên, “Anh cả, sao anh quay lại được vậy?”
Tô Ảnh Dã nhìn anh, khó nói nên lời. Sao lại có người nhẹ nhàng đề cập đến một chuyện phi logic như “mượn xác hoàn hồn”? Có ai tin không?
Đúng rồi, anh suýt quên cái thằng em rể này hồi trẻ là một thằng “nổi loạn” cỡ nào, ngoài mặt một kiểu, sau lưng một kiểu, đáng ghét hết sức. Nó có mấy suy nghĩ kỳ quặc cũng chẳng lạ. Bao ngày nay anh sống trong cơ thể Tô Ảnh Dã, vẫn luôn cố giữ vỏ bọc, chỉ vì bị tin tức Phó Như Hối cùng người phụ nữ khác vào phòng khách sạn làm bùng lên cơn giận. Bao năm nay, điều khiến Sở Phong lo lắng nhất chính là cuộc hôn nhân giữa Sở Dung và Phó Như Hối. Mấy năm đầu hai người còn yên ổn, anh tạm yên tâm với cậu ta, nhưng hễ Phó Như Hối có biến, anh lại phải cảnh giác.
Vậy nên khi thấy cậu ta làm cái chuyện dơ bẩn như ngoại tình, Sở Phong không thể bình tĩnh được, chỉ muốn túm cổ Phó Như Hối lôi ra trước mặt Sở Dung để em ấy nhìn rõ bản chất thật sự của cái gã này.
Nhưng khi thật sự đối mặt với Sở Dung, Sở Phong lại không nỡ vạch trần ngay sự thật trước mặt cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT