Trên đường về, vui nhất không ai khác chính là hai đứa nhỏ. Rời nhà Phó Hòa Ngọc, trên mặt Phó Niên lộ rõ vẻ thư thái, thần kinh căng thẳng cả đêm qua nay cũng phần nào được thả lỏng. Đứa nhỏ cần ngủ nhiều, từ hôm qua đã rất mệt, không nghỉ ngơi được, giờ cố gắng không ngủ là vì sợ ngủ quên sẽ bỏ lỡ ba mẹ cãi nhau.
Phó Niên tự giao cho mình trọng trách khi ba mẹ có mâu thuẫn thì phải đi hòa giải.
Tuy nhiên Sở Dung và Phó Như Hối không hề cãi nhau, thậm chí không nói chuyện, Sở Dung sợ nói chuyện sẽ lộ liễu nên dùng ánh mắt cảnh cáo Phó Như Hối không được lên tiếng.
Phó Như Hối phối hợp hoàn hảo, miệng khép chặt, hai tay để trong lòng, ngồi ghế phụ, mặc dù thâm quầng mắt rõ rệt vẫn không ngủ.
“Ba ơi, sao ba không nói chuyện với mẹ vậy?” Phó Dư tò mò hỏi, “Sao mẹ lại lái xe?”
Phó Như Hối đáp: “Ba không được lái xe khi mệt. Mẹ sợ ba nói chuyện sẽ ảnh hưởng đến mẹ lái xe.”
Sở Dung hơi thở phào, những lời này nghe có lý và không bị lệch tông, tạm coi là ổn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play