“A…” Sở Dung biết Sở Phong chắc chắn là mất do tai nạn, nhưng nghe Phó Như Hối nói ra vẫn thấy buồn khó tả, tim như nghẹn lại. Một đứa trẻ đáng yêu như vậy lại chết yểu, khiến người ta không khỏi xót xa. “Thật đáng tiếc.”
Phó Như Hối cũng gật gù, “Ừm, mà sao hôm nay tự nhiên em lại hỏi về Sở Phong?”
Sở Dung đáp: “Em thấy ảnh ở nhà Hòa Ngọc, thấy rất quen, không biết có từng gặp anh ấy không?”
Câu hỏi khiến Phó Như Hối bối rối, bên kia im lặng, Sở Dung tưởng là tín hiệu kém, đứng dậy đi đi lại lại trong phòng tìm sóng, cuối cùng mệt quá ngồi xuống bên cửa sổ, nhắm mắt chờ.
Đợi đến lúc gần ngủ thiếp, Phó Như Hối mới nhẹ giọng nói: “Không quen.”
Sở Dung buồn ngủ đầu óc mơ màng, “Ồ, cứ ngỡ đã gặp anh ấy trong mơ rồi...”
Phó Như Hối nhẹ nhàng bảo: “Em ngủ đi, mệt rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT