“Dù có nhớ hay không, cũng không sao cả.” Phó Như Hối dịu dàng chạm vào hàng mi dài cong của Sở Dung, “Miễn là em vui là được.”
Lời nói anh vô cùng trọn vẹn, biểu cảm cũng chân thành, khiến cơn giận nhỏ của Sở Dung nhanh chóng tan biến. Phó Như Hối không nói ra, nhưng trong lòng chắc chắn vẫn mong cô nhớ lại quá khứ.
“Em cũng không phải không nhớ.” Sở Dung giằng co trong lòng, rồi thành thật nói, “Khi anh nói về chiếc đèn gỗ nhỏ, em cảm thấy trong đầu có chút hình ảnh.”
Phó Như Hối không ngạc nhiên, mỉm cười nhìn cô: “Nhớ ra gì rồi?”
Anh cười có chút tinh quái, Sở Dung nheo mắt: “Sao anh cười kỳ vậy? Em chỉ nghĩ đến việc chiếc đèn được làm ra như thế nào thôi.”
“Vậy không nhớ vì sao phải làm nó?” Phó Như Hối nín cười.
Sở Dung cảnh giác nhìn anh, “Em không muốn biết, đừng nói.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play