Phó Dư nghe xong nước mắt lưng tròng, đột nhiên òa khóc nức nở, nước mắt tuôn như suối. Lời của Sở Dung như chạm vào một công tắc nào đó trong cậu, khiến cảm xúc buồn bã vỡ òa.
“Mẹ ơi, con vẫn sẽ rất yêu mẹ. Nhưng con không muốn mẹ già đi đâu.”
Ủa sao con lại khóc rồi? Sở Dung giật mình. Cô không hiểu sao Tiểu Ngư lại nhạy cảm với chuyện này như vậy. Tiểu Ngư là đứa trẻ rất hiểu chuyện, rất biết cảm thông, cô không định coi sinh lão bệnh tử là điều gì kiêng kỵ cả, cũng không nghĩ trẻ con sẽ phản ứng mạnh như vậy, dù sao đó cũng là lẽ thường.
Thế nhưng phản ứng của Tiểu Ngư vượt ngoài dự đoán của cô. Sở Dung đành vội vàng dỗ dành cậu: “Được được được, mẹ sẽ không già, Tiểu Ngư không muốn, mẹ sẽ mãi không già.”
“Thật không ạ?” Phó Dư lập tức ngừng khóc, “Mẹ, mẹ không được lừa con đấy.”
Sở Dung mỉm cười thật lòng: “Mẹ sao lại lừa con nít được chứ.” Cô nghĩ, lời nói dối mang ý tốt thì không là dối trá.
“Con không muốn ba mẹ già đi, nếu ba mẹ già rồi, con nhất định sẽ cầu nguyện với tinh linh, để thời gian quay trở lại.” Lông mi của Phó Dư còn đọng những giọt nước mắt long lanh, cậu nói từng chữ một: “Anh trai nói rồi, tinh linh mặt trăng sẽ đáp ứng điều ước của những đứa trẻ thật lòng mà, mẹ ơi, con là đứa trẻ thật lòng đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT