Lúc đó, dì Vân vừa bê khay trái cây đi ngang, Phó Dư kéo vạt áo dì, ngẩng mặt nghiêm túc hỏi: “Dì ơi, dì thấy cái này giống mắt anh trai không?”
Phó Niên cũng nhìn về phía đó, không nói gì nhưng ánh mắt cầu chứng rõ ràng.
Dì Vân quan sát mắt hai anh em, lại nhìn kỹ mảnh ghép, rồi bật cười: “Đây không phải mắt của phu nhân sao? Nhìn này, chỗ khóe mắt hướng lên trên này giống y hệt! Hai tiểu thiếu gia mắt đều hướng xuống dưới đấy, thoạt nhìn hơi giống, nhưng nhìn kỹ thì giống phu nhân hơn nhiều!”
“A?” Phó Niên và Phó Dư đồng loạt thốt lên, được dì Vân mở mang tư duy, bọn nhỏ bừng tỉnh, đúng rồi, đây là mắt mẹ mà! Nhìn vậy thì dù nhìn thế nào cũng giống, sao lúc trước lại không nhận ra được nhỉ?
Đứa nhỏ băn khoăn làm dì Vân cười, bà lấy một miếng xoài cho Phó Dư ăn, “Tiểu thiếu gia không nhận ra cũng bình thường thôi, hai thiếu gia đều là mắt hạnh đào, giống phu nhân.”
Phó Niên cũng đồng tình: “Đúng vậy.”
Vậy tranh ghép chân dung là Sở Dung?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play