Ngày làm việc, ăn sáng xong là Phó Như Hối phải ra ngoài đến công ty. Hôm qua nửa ngày, cộng thêm sáng nay nửa ngày, anh đã xem như nghỉ làm một ngày rồi.
“Muốn theo anh đến công ty không?” Trong lúc chỉnh lại cà vạt, anh hỏi cô. Sở Dung đang nằm làm cá mặn trên ghế sofa, “Xin miễn thứ cho kẻ bất tài.” 
Cô mềm nhũn nằm dài trên sofa như chất lỏng, Phó Như Hối cảm thấy thú vị, không nhịn được muốn trêu cô thêm: “Anh sắp đi rồi, vợ không định tiễn anh bằng một nụ hôn à?”
Sở Dung hé mí mắt nhìn anh, lười biếng nói: “Anh đi làm thôi chứ có phải đi công tác đâu.” Chiều là về rồi, bày vẽ gì chứ.
“Ở một mình trong phòng khách có cô đơn không? Niên Niên và Tiểu Dư đâu? Gọi tụi nhỏ ra chơi với em.” Phó Như Hối nhìn cô một lúc, rồi bước lại gần, chủ động hôn lên má cô một cái, “Anh đi đây, trưa chắc không kịp về ăn cơm, em đừng đợi.”
Sở Dung bị hôn bất ngờ, cô lật người quay lưng lại phía anh, lầm bầm: “Biết rồi.”
“Chiều gặp.” Phó Như Hối mỉm cười, xoay người rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play