Không có gì là một giấc ngủ không thể giải quyết được cả. Sở Dung ngủ một giấc ngon lành, quên sạch ưu phiền, đầy năng lượng bước xuống nhà ăn sáng.
Còn Phó Như Hối, người đã ngủ đến tận lúc mặt trời lên cao để bầu bạn với Sở Dung, thì phải vội xử lý đống công việc chất đống gần một ngày. Anh chỉ uống vội một ly sữa rồi vào thư phòng làm việc.
Bàn ăn chỉ còn ba người: Sở Dung cùng Phó Niên và Phó Dư. Hai nhóc trông vẫn chưa tỉnh ngủ, ăn bánh mì mà mắt gần như díp lại, hoàn toàn không giống hai con hổ nhỏ lao vào bàn ăn như mọi khi.
“Các con sao vậy?” Sở Dung là người duy nhất tràn đầy sinh lực, cô thắc mắc: “Tối qua hai đứa ngủ ở tầng hai à?”
Phó Niên và Phó Dư thay nhau ngáp, một đứa xong đứa kia tiếp nối, rảnh mới đáp: “Dạ.”
“Sao không lên tầng ba ngủ?” Sở Dung đỡ đầu Phó Dư, suýt thì thằng bé bổ nhào vào bát cháo.
Phó Niên nhắm mắt nhai bánh quy rôm rốp, nghe mà thấy thèm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play