Bà cũng làm việc cho nhà họ Phó lâu rồi, từ khi Phó Dư còn chưa biết đi đã được thuê nấu cơm, thời gian trôi nhanh vậy đấy.
“Ngô Xán đi rồi sao?” Bình thường giờ này quản gia sẽ tới báo cáo thu chi nhà cửa, hôm nay lâu rồi không thấy, Phó Như Hối không ngạc nhiên mà như đã biết trước, hỏi dì Vân.
Dì Vân hơi ngẩn người, mỉm cười chua chát: “Phu nhân đã sa thải anh ta rồi.”
Phó Như Hối mỉm cười mỉa mai: “Tôi biết rồi.”
Dì Vân cắn môi, không biết có nên nói với tiên sinh hay không. Trước đây chuyện phu nhân và Ngô Xán làm mọi việc ai cũng biết một phần, bà là người biết nhiều nhất trong số người làm, nhưng chưa từng báo với tiên sinh, một phần là không có cơ hội, phần khác là bà biết đó là chuyện gia đình, bà chỉ là người giúp việc, mà nhúng tay quá sâu thì có thể mất lòng cả hai bên, không đáng.
Sau này phu nhân thay đổi tính tình, dường như tỉnh ngộ, bắt đầu cố gắng bù đắp cho hai tiểu thiếu gia, dì Vân biết mình không cần can thiệp nữa. Nhưng giờ tiên sinh về rồi, không biết ngài ấy có để ý chuyện trước đây không, bà đoán ngài ấy không biết, nếu biết sẽ tranh cãi với phu nhân chăng?
Dì Vân thật lòng cảm thấy phu nhân bây giờ rất tốt, mọi người đều thấy phu nhân quan tâm hai thiếu gia, có phu nhân ở nhà, thiếu gia cũng vui. Bà không muốn chuyện cũ ảnh hưởng đến tình cảm giữa phu nhân và tiên sinh, bà thích không khí gia đình hòa thuận bây giờ, thậm chí mong ngài ấy đừng biết chuyện cũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT