Chiếc sofa cô và Phó Như Hối ngồi không lớn, chỉ đủ chỗ cho ba người, thế là Phó Niên và Phó Dư liền kéo hai cái đệm mềm ngồi xuống cạnh Sở Dung, mắt nhìn chăm chăm xem cô uống thuốc.
Phó Dư thì thấy cái gì cũng thèm ăn: “Mẹ ơi, thuốc mẹ uống có ngon không ạ?”
Sở Dung còn chưa uống: “Chưa biết nữa.”
“Vậy mẹ mau thử đi ~” Phó Dư đầy mong đợi.
Sở Dung: “…Được thôi.” Đúng là con trai ngoan của mẹ.
Phó Niên ngửi thấy mùi đắng đặc trưng từ bát thuốc, vị giác vốn thiên về đồ ngọt của cậu khiến mũi nhăn lại, đã tưởng tượng được vị của nó rồi.
Cậu bắt đầu dao động, chắc thuốc này khó uống lắm, không trách sao lúc nãy mẹ lại có vẻ mặt như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT