Cô còn tỉnh táo lắm, nhưng Phó Như Hối lại nói như thể không nghe ra gì: “Em dạo này hứng thú với mấy chương trình thực tế lắm à?”
Sở Dung không ngờ Phó Như Hối lại hỏi cái này, hơi ngạc nhiên, thành thật trả lời: “Không có, chỉ là tiện tay nhận thôi. Nếu anh không thích, em chắc chắn sẽ không tham gia đâu.”
Phó Như Hối nói: “Em thích làm gì thì cứ làm, đừng để ý đến ý kiến của anh. Anh chỉ muốn hỏi, em có thích làm mấy chương trình đó không?”
Câu này có thể là khách sáo, nhưng không thể phủ nhận, khi lời “em thích làm gì thì cứ làm” được nói ra một cách chân thành, lọt vào tai Sở Dung lại khiến cô cảm thấy cực kỳ dễ nghe.
Từ nhỏ đến lớn, Phó Như Hối là người đầu tiên nói với cô câu đó.
Là một người từ lúc đi học đến đi làm đều bị ba mẹ và người xung quanh sắp đặt, Sở Dung thật ra cũng không có nhiều ý tưởng riêng, vì sống như vậy cũng khá thoải mái, chỉ là thiếu đi một chút đam mê.
Nếu có ai hỏi cô thích gì, có lẽ cô chỉ cười rồi đáp: “Tất nhiên là ngủ rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play