“Ba đến thăm chúng ta, thấy mẹ bị bệnh rồi đưa mẹ về nhà đó.” Phó Dư chia cho Sở Dung một nửa bát canh trứng, ăn rất ngon, nghe thấy thắc mắc của mẹ liền hăng hái trả lời: “Mẹ, có phải mẹ cũng nhớ ba lắm không? Khi con thấy ba, cũng giống mẹ vậy, đều bất ngờ luôn!”
Phó Niên không ngây thơ như Phó Dư, cậu rõ ràng để ý biểu cảm của Sở Dung khi nghe chữ ‘ba’ – trông cứ như... sợ hãi?
“Là ba đưa chúng ta về hả?” Sở Dung không bỏ cuộc hỏi lại một lần nữa.
Phó Dư hơi mất tự tin, “Đúng, đúng vậy.” Cậu quay sang tìm sự đồng tình, “Anh trai, anh nói có phải không?”
Chính xác mà nói thì là chú phi công lái máy bay đưa bọn họ về.
Phó Niên gật đầu, “Ba đi ra ngoài rồi, lát nữa về.”
“...” Sở Dung run run đặt muỗng xuống, “Sao anh ấy về đột ngột vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT