Một lúc sau, Sở Dung đã bắt được bốn con cá, thấy cô chân đất lom khom chỉnh sửa quần áo trên bờ, Phó Như Hối lại không nhịn được cười nhẹ.
Nhưng khi nhìn thấy Sở Dung vì không bắt đủ cá mà chỉ được ở trong “phòng cảnh trời” như hôm nay gọi điện nói, nụ cười trên mặt Phó Như Hối tan biến.
Thực sự nhìn thấy căn nhà rách nát đó, Phó Như Hối mới nhận ra trí tưởng tượng của mình vẫn quá hẹp hòi.
Căn nhà đó thậm chí không thể gọi là “nhà”, chỉ là vài bức tường đất dán lại với nhau mà thôi.
Phó Như Hối nghĩ, làm sao mà sống được ở đó?
Ngoài dự đoán của anh, Sở Dung và Phó Niên Phó Dư chẳng hề lo lắng về chuyện này.
“Wow, mẹ ơi, cái nhà này mát quá!” Vừa bước vào, Phó Dư đã tò mò đi loanh quanh trong căn nhà nhỏ, dang rộng hai tay vỗ vỗ như chim nhỏ, “Có gió thổi đó mẹ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT