Edit: Kim
Tại sao bây giờ Vân Liên lại khóc nhiều như vậy, khóc cái gì, chỉ là sợ Địch Phượng gây rắc rối cho nàng mà thôi.
Nàng không có lừa gạt Địch phượng, nhưng nếu Vân Liên không nói, Địch Phượng làm sao lại cho rằng Vân Liên chính là ân nhân cứu mạng được.
Thấy Vân Liên vẫn còn đang nói mình bị oan, oan cái gì, Lục Mục lạnh như băng nói: “Sư muội khóc cái gì, tốt xấu gì muội cũng là tu sĩ Trúc Cơ, làm sao mà gặp chuyện lại chỉ biết khóc như vậy?”
Khóc khóc khóc, chỉ biết khóc, ngoài khóc ra, ngươi còn biết làm cái gì khác không?
Đúng là làm người ta bực bội, nhất là khi tâm trạng của mọi người đều không tốt, khóc thút thít chỉ làm người ta khó chịu hơn mà thôi.
“Hức…..” Vân Liên nhìn thấy vẻ mặt sắc lạnh của Lục Mục qua kẽ hở ngón tay, nàng tức khắc nghẹn lại, càng thêm đau khổ, quả nhiên, sắc mặt của những người này đều thay đổi nhanh như lật sách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT