Edit: Kim
Quan Hinh đưa mắt nhìn con gái, hỏi Nam Chi: “Quan Quan, có muốn theo mẹ về nhà không?”
Nam Chi không chút do dự lắc đầu, “Không, bà nội, đi theo bà nội.”
Vành mắt Quan Hinh đỏ lên, “Quan Quan, con là con gái của mẹ, sao con có thể đối xử với mẹ như vậy?”
Nam Chi nhìn thấy mẹ lại sắp khóc, trong lòng vô cùng tê dại, không nhịn được nói: “Mẹ, đừng khóc, kiềm chế.”
Lục phu nhân:……
Một người lớn lại động một chút là rơi nước mắt, ngay cả một đứa trẻ cũng biết phải kiềm chế.
Loại đồ như nước mắt này, quá nhiều, sẽ thành vô dụng.
Nước mắt có thể hữu dụng đấy nhưng không phải lúc nào cũng dùng được, khóc nhiều, chỉ khiến người đối diện tê dại, cũng không còn nhiều tác dụng như vậy nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play