Edit: Kim
Địch Phượng ngơ ngác nhìn Nam Chi, đôi mắt trong nháy mắt đã đỏ bừng, giống như đã bị người ta xúc phạm tới cực hạn, khó có thể chấp nhận được.
Giọng nói của Địch Phượng nghẹn ngào, “Muội nói, muội chán ghét ta?”
Nam Chi thản nhiên nói: “Bằng không thì sao, chẳng lẽ ta còn thích ngươi sao.”
Túi nilon hiệu gì mà có thể đựng được nhiều rác như thế, ngươi cảm thấy có thể quay đầu lại, chỉ cần ngươi hơi cúi đầu, người khác sẽ phải mang ơn đội nghĩa sao?
Trên đời này nào có chuyện tốt như vậy.
Cảm xúc của Địch Phượng rõ ràng bắt đầu xao động, hắn theo bản năng muốn nắm lấy Nam Chi, nhưng đối phương đã có phòng bị, tránh đi rồi, Địch Phượng chỉ sờ được một chút góc áo của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play