"Ngu xuẩn!" Andrew vừa đi vừa giận dữ mắng: “Chỉ là tụt xuống vách băng bình thường nhất thôi mà cũng bị trượt chân được à? Nếu không phải tôi lao lên đỡ cậu lại, giờ này cậu đã gãy tay gãy chân rồi!"
Từ lúc xuống khỏi vách băng, anh ta đã mắng suốt dọc đường, không hề có dấu hiệu muốn dừng lại.
Bị mắng nhiếc, Brian đấu tranh nội tâm hồi lâu, cuối cùng run rẩy mở miệng xin lỗi: "Thật xin lỗi, tôi..."
"Cảm ơn cái rìu phá băng và kỹ thuật của tôi đi! Nếu không phải tôi cắm rìu đủ chắc đủ sâu, thì vào khoảnh khắc tôi đỡ được cậu, cả hai chúng ta đều toi đời rồi! Điểm của chúng ta hiện tại vốn đã tương đối thấp, nếu lại vì cái sai lầm ngu xuẩn này mà khiến cả hai phải bỏ cuộc, đội chúng ta sẽ lại bị trừ một nghìn điểm! Dù còn lại một mình Genn, cậu ấy làm sao đuổi kịp khoảng cách điểm lớn như vậy? Chỉ vì sự ngu xuẩn của cậu mà cả đội chúng ta phải chắc suất huy chương đồng! Vui chưa hả, đồ ngỗng ngu ngốc!"
Dưới sự trách móc của Andrew, Brian vốn đã hoảng loạn vì sự cố ngoài ý muốn lại càng thêm bối rối, sắc mặt dưới lớp băng dán cơ càng thêm trắng bệch. Thành viên còn lại, Genn, định lên tiếng hòa giải: "Đội trưởng, cậu ấy không phải..."
"Im lặng! Tôi không muốn nghe bất kỳ lời giải thích nào nữa! Thưa các quý ngài, tôi yêu cầu các người chú ý, cuối cùng chỉ còn chưa đầy hai ngày thi đấu. Nếu trong khoảng thời gian này chúng ta không thể loại thêm được một người nào của đội Hoa Quốc đáng ghét kia, chúng ta sẽ lần đầu tiên phải ngồi ở vị trí huy chương đồng này, đây sẽ là một sự sỉ nhục cực lớn!"
Nhìn cơ thể đồng đội đang khẽ run lên, Genn hít sâu một hơi, cẩn thận đáp: "Vâng thưa đội trưởng, chúng tôi sẽ nỗ lực... Cũng xin ngài bớt giận. Dù sao đây cũng là trên núi tuyết, cảm xúc dao động mạnh sẽ gây ra phản ứng độ cao, hơn nữa âm lượng lớn như vậy, lỡ như gây ra tuyết..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT