Nghe những lời của Tống Tri Nghiễn, Chúc Dư chợt thấy lòng mình thông suốt hẳn ra. Những cảm xúc không tên trong lòng lặng lẽ tan biến, trong mắt cũng hiện lên lại nét cười nhẹ nhõm. Cùng lúc đó, một sự thôi thúc đột nhiên ùa đến, khiến cậu chẳng kịp suy nghĩ mà nhoài người tới trước, ôm chầm lấy Tống Tri Nghiễn.
“Tống Tri Nghiễn, cảm ơn anh!”
Tống Tri Nghiễn sững người, bàn tay theo thói quen giơ lên liền dừng lại giữa không trung. Cảm giác ấm áp mềm mại trong lòng khiến anh nhất thời không dám động đậy. Hồi lâu sau anh mới đặt tay xuống, nhẹ nhàng ôm lấy lưng Chúc Dư.
Tuy động tác đặt trên lưng vô cùng nhẹ nhàng, nhưng vẫn đủ làm Chúc Dư đang nhất thời kích động bừng tỉnh. Cậu chớp mắt rồi vội vàng lùi ra khỏi vòng tay Tống Tri Nghiễn.
“Cái đó… Cà phê cũng đưa đến rồi, em… không làm phiền anh làm việc nữa”.
Vòng tay ấm áp đột nhiên trống rỗng, Tống Tri Nghiễn nhìn vành tai đã ửng hồng của Chúc Dư, khẽ co ngón tay lại rồi vân vê: “Không làm phiền đâu, anh cũng sắp xong việc rồi. Hay là đợi anh một chút, anh xử lý nốt rồi chúng ta cùng đi dạo, sau đó ăn tối nhé?”
Chúc Dư suy nghĩ một lát, rồi ngước đôi mắt hạnh nhìn Tống Tri Nghiễn một cách nghiêm túc: “Thật sự không ảnh hưởng gì chứ ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT