Từ khi chuyển vào biệt thự, Chúc Dư phát hiện nếp sinh hoạt của mình đã bị đảo lộn hoàn toàn.
Nguyên bản ở trong thôn, mỗi ngày cậu cùng dân làng mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ, sáng sớm dậy cho gà ăn, sau đó lên núi hái thuốc hoặc ra giúp mọi người xem tình hình ruộng dược liệu mọc thế nào. Thỉnh thoảng có bệnh nhân đến thì phải vội vàng về xem bệnh, châm cứu hoặc truyền nước, lại thường phải vào trấn mua thêm vật tư y tế. Công việc tuy phần lớn không gấp gáp nhưng những việc lặt vặt cũng đủ chiếm hết cả ngày.
Thế mà từ khi vào biệt thự, buổi sáng cứ đúng 6 giờ thức dậy là sẽ nhận được một câu hỏi han ân cần đầy lo lắng: “Sao thế? Ngủ không quen à? Giường không thoải mái? Hay có tiếng ồn nào làm con khó chịu?” Vì thế, cậu học được cách ngủ nướng. Sáng sớm tỉnh dậy trong mơ màng, cậu lại trở mình ngủ thêm một giấc nữa, đợi đến khi ngủ đủ giấc, rời giường xuống lầu là có thể ăn bữa sáng nóng hổi. Có khi là đủ loại cháo và bánh bao, có khi là mì sợi với rau ăn kèm, lại có lúc là sữa bò và bánh mì. Ăn no xong thì cùng Quý Nhã Ca trang trí vườn hoa, hoặc cắm hoa, hoặc vẽ tranh. Ăn cơm trưa xong có thể đến phòng nghe nhìn xem phim một lát…
Tóm lại, đó là một cuộc sống an nhàn ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, đến nỗi chưa đầy nửa tháng, cậu đã béo lên hai cân.
"Haizz... sa sút quá rồi."
Nhìn con số trên chiếc cân điện tử, Chúc Dư khẽ nhún vai rồi xoay người xuống lầu.
Nghe tiếng bước chân, Quý Nhã Ca đang ngồi trên sofa phòng khách ngẩng đầu cười với cậu: "Dậy rồi à? Mau đi ăn sáng đi, lát nữa quần áo của con sẽ được đưa tới để thử đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT