Mây đen dày đặc, mặt trời bị che khuất hoàn toàn phía sau, không một tia nắng nào lọt qua được. Gió lạnh buốt thổi qua mang theo điềm báo chẳng lành.
Chúc Dư và Hình Huy leo lên điểm cao trên tảng đá nhìn ra bầu trời phương xa, vẫn là một khung cảnh mây đen giăng kín.
“E là sắp có bão cát rồi.” Chúc Dư vỗ vỗ ngực: “May mà vẫn chưa vào sa mạc cát, nếu không thì thật sự chẳng có chỗ nào để tránh”.
Hình Huy nhìn quanh một lượt: “Chỗ này vẫn còn bằng phẳng quá. Chúng ta mau thu dọn đồ đạc rồi đi về phía trước trước khi bão cát đến, cố gắng tìm một vách đá nào lớn hơn chút để chắn gió”.
Chúc Dư kéo mặt nạ lên rồi nhảy xuống khỏi tảng đá: “Được, tôi đi gọi Triệu Cương dậy”.
Vừa đến gần lều, Triệu Cương đã từ trong lều bước ra với đôi mắt còn ngái ngủ. Chẳng cần Chúc Dư nói nhiều, chỉ cần nhìn sắc trời là anh ngay lập tức hiểu ra vấn đề rồi cùng mọi người thu dọn hành lý.
Vừa thu dọn xong, vòng tay trên cổ tay mọi người đồng loạt rung lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play