Tập kích đêm, Triệu Cương thật sự chưa từng chơi qua.
Ở nơi hoang vu hẻo lánh thế này, màn đêm chính là màu sắc ngụy trang cho nguy hiểm, nên thông thường sẽ không có ai chọn hành động vào ban đêm cả.
Thế nhưng Hình Huy lại tìm một tảng đá lớn rồi nằm dài lên đó, ung dung tự tại bắt đầu đung đưa chân: “Buổi tối dẫn mọi người đi trải nghiệm thử, nhưng bây giờ thì phải nghỉ ngơi trước đã”.
Triệu Cương ngẩng đầu nhìn trời.
Mặt trời treo cao, nhưng ở Mutali vào mùa đông, dù là lúc nóng nhất vào giữa trưa cũng chỉ hơn hai mươi độ một chút. Thời tiết tốt đẹp thế này mà lại dùng để nghỉ trưa sao?
“Chúng ta không cần nhân lúc này đi thêm một đoạn đường ư? Mặt trời ở đây lặn sớm lắm đấy”.
Hình Huy giơ tay che trước mắt nhìn trời: “Cái này gọi là… mài dao không chậm việc đốn củi”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play