"Không phải đi lung tung đâu."
"Cậu là đi theo dấu vết Diêm Lỗi để lại cho cậu."
Hai câu nói đơn giản, giọng điệu cũng rất bình thản, nhưng hiệu quả lại chẳng khác nào một quả bom tấn.
Khoảnh khắc cậu nói ra, Kha Nghĩa và Trình Mộ Thanh bên cạnh, đạo diễn trước màn hình giám sát, cùng rất nhiều nhân viên tổ chương trình và khán giả, trong đầu đều lóe lên cùng một ý nghĩ:
Hot search, thế này chẳng phải là đến rồi sao.
Kha Nghĩa vội vàng kéo tay áo Chúc Dư, khẽ lắc đầu lia lịa ra hiệu, Trình Mộ Thanh cũng cố gắng giảng hòa: "Rừng nguyên sinh thế này có rắn cũng là chuyện bình thường thôi, hồi nhỏ tôi ở nông thôn, ven đường thỉnh thoảng cũng gặp một hai con..."
"Chị Thanh chị đừng nói nữa," Thẩm Ngọc Thành chặn lời Trình Mộ Thanh, vẻ mặt không giấu được sự kích động nhìn Chúc Dư, "Cậu vừa nói gì? Nói lại lần nữa! Ý của cậu là anh ta cố tình dẫn tôi qua đó, phải không?"
Ánh mắt Diêm Lỗi thoáng chút hoảng hốt, nhưng rồi lại lập tức trừng mắt nhìn lại, cao giọng nói: "Cái gì gọi là tôi dẫn cậu qua đó?!" Mặt hắn sa sầm, hít một hơi thật sâu, dường như vừa đau lòng vừa tức giận, "Chúng ta nói chuyện phải có lý lẽ chứ, là tôi bảo cậu đi tìm tôi à? Rõ ràng tôi đã bảo cậu đợi tôi ở chỗ cũ! Cái dấu đó cũng là tôi sợ không tìm được đường về nên để lại cho chính mình! Ai mà biết được cậu sẽ tìm tới, cậu lại còn quay ngược lại trách tôi à?"
Diêm Lỗi càng nói càng không kiểm soát được cảm xúc, giọng cũng không tự chủ mà ngày càng lớn, Lục Vĩ Hàng vội vàng vỗ nhẹ vào cánh tay hắn ta để trấn an: "Anh bình tĩnh lại đi." Rồi quay đầu trách mắng Thẩm Ngọc Thành, "Thẩm Ngọc Thành cậu đúng là quá đáng rồi, người ta nói gì cậu cũng tin, đã bị loại rồi còn để người ta lợi dụng làm công cụ, ngốc không chịu nổi à!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play