Yến hội kết thúc, các khách mời lần lượt tạm biệt rời đi. Giáo sư Trương Húc Thanh trước khi đi còn cố ý đến trò chuyện thêm đôi câu với Chúc Dư. Tống Tri Nghiễn đứng bên cạnh yên lặng lắng nghe, chỉ cảm thấy cảnh tượng này thực sự giống như bọn buôn người đang dụ dỗ trẻ con.
Nhưng anh không lên tiếng ngăn cản, chỉ dịu dàng nhìn chăm chú vào Chúc Dư với đôi mắt sáng ngời.
Anh yêu Chúc Dư, và tình yêu này tuyệt đối sẽ không trở thành lồng giam hay gông xiềng.
Điện thoại trong tay khẽ rung hai tiếng, anh cúi đầu nhìn thoáng qua, thấy nhận được một tin nhắn WeChat: "Chúng ta chuẩn bị về đây. Hai hôm trước ở trung tâm thương mại thấy một chiếc cà vạt rất hợp với con nên mua luôn, vẫn luôn để trên xe chưa có cơ hội mang cho con. Tiện thì con qua đây lấy một chút được không?"
Tống Tri Nghiễn theo bản năng gõ ba chữ "Không cần đâu", đang định gửi đi thì tay lại ngừng lại. Anh trầm ngâm một lát, cuối cùng xóa ba chữ đó đi, thay vào đó gửi một câu: "Đợi một lát."
Anh liếc nhìn Chúc Dư đang trò chuyện vui vẻ với giáo sư Trương Húc Thanh, không nói lời nào, lặng lẽ xoay người đi ra ngoài sảnh tiệc.
Khoảnh khắc anh rời đi, Chúc Dư lặng lẽ hướng ánh mắt lo lắng về phía bóng lưng anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play