Nhưng sự thật là:
Một bàn tay ấm áp đặt thẳng lên sau cổ, mỗi lần di chuyển đều mang theo chút cảm giác ngứa ngáy khiến người ta tê dại. Minh Nhược thấy không tự nhiên, nhưng lại không muốn bàn tay đó rời đi.
Cho nên chỉ có thể nghiêng bên trái, xoay bên phải, trông có hơi kỳ lạ.
“Trình Diêm Hạ đồng học.” Minh Nhược bị dẫn tới chỗ ngồi, quay đầu nhìn Trình Diêm Hạ, “Cảm ơn cậu.”
Trình Diêm Hạ thu tay lại, đầu ngón tay vẫn còn lưu lại cảm giác mềm mịn, khiến cậu ta bất giác siết chặt tay bên người. “Về sau thấy mấy người đó thì tránh xa một chút.”
“Biết rồi.” Minh Nhược ngoan ngoãn gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT