“Minh Nhược, lâu rồi không gặp.”
Từ nhỏ sống trong nhung lụa, Vệ Dao chẳng có điểm nào không nổi bật. Cái kiểu “ngẩng mũi nhìn người” của hắn khiến Minh Nhược không khỏi liên tưởng đến Đường Tri Lan ngoài đời.
Minh Nhược không thích giao tiếp với kiểu người như vậy.
Cậu lùi mông tránh xa một chút.
“Không nhận ra tôi à?” – Vệ Dao cười thân mật – “Tôi thì nhớ cậu lắm đó.”
“Tết mùng một năm đó, chúng ta còn học chung lớp mà.” Vệ Dao vươn tay định chạm vào mặt Minh Nhược.
Cậu lập tức giơ sách chắn lên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT