Doãn Văn thi đấu lấy quán quân, muốn đi Bắc Kinh tham gia thi Ca sĩ Thanh niên, chuyện này chấn động cả con phố Thụy Hưng, mọi người đều đang nghị luận chuyện này: Diệp gia muốn ra đại minh tinh! Tiểu tử Doãn Văn kia thật giỏi, hồi nhỏ nghịch ngợm gây sự như vậy, không nghĩ tới sẽ có tiền đồ như thế!
Cao hứng nhất ai bằng Diệp Tuệ, người khác chỉ biết cảm khái Doãn Văn có tiền đồ, chỉ có cô biết thành tích của Doãn Văn là không dễ dàng cỡ nào, từ một đứa ăn chơi không chỗ nào đúng chuyển biến thành một ca sĩ đầy bụng tài hoa, đây là bay vọt lớn cỡ nào, có thể nào làm người làm chị cô đây không cảm khái tự hào?
Đương nhiên, bây giờ còn có Ngụy Nam lý giải tâm tình của cô, ngọc chưa mài nếu mà không tạo hình cho tốt, vĩnh viễn cũng chỉ là một tảng đá không thu hút, thậm chí sẽ còn biến thành một tảng đá cứng mãi không thay đổi, Doãn Văn bây giờ có thể tỏa sáng rực rỡ trên sân khấu, cái này là nhờ vào Diệp Tuệ dốc lòng dẫn đường và bất kể phí tổn mà bồi dưỡng. Ngụy Nam mừng thay Doãn Văn, đồng thời, cũng kiêu ngạo vì theo đuổi được Diệp Tuệ, bà xã anh chính là lợi hại như vậy, có thể dạy dỗ một thằng nhóc hỗn hào trở thành một ca sĩ xuất sắc.
Về nhà, Diệp Tuệ hưng phấn đến có chút ngủ không được, trằn trọc trên giường, Ngụy Nam liền bồi cô tán gẫu, tán gẫu Doãn Văn kia và Doãn Văn này, mặc sức tưởng tượng tương lai của Doãn Văn. Diệp Tuệ nói: “Thật ra em cũng không trông cậy vào Doãn Văn có thể trở thành minh tinh lớn cỡ nào, chỉ hi vọng nó đi chính đạo, có thể tìm được chuyện mình thích làm, cũng đã rất tốt rồi.”
Ngụy Nam vuốt ve lưng Diệp Tuệ, nhẹ giọng nói: “Giờ nó đã đi chính đạo, tìm được chuyện mà mình cảm thấy hứng thú nhất, về sau cũng không lệch đến đâu được, em hẳn là yên tâm, đi ngủ sớm một chút đi.” Diệp Tuệ chậm rãi trầm tĩnh lại trong trấn an của anh, cảm thấy mỹ mãn đi ngủ.
Doãn Văn cầm quán quân, vào Bắc Kinh đấu bán kết, cả nhà không hiểu sao đều kích động. Cảm khái nhất ai bằng được Doãn Võ, anh em song sinh của cậu chàng sắp sửa liền phải lên đài biểu diễn trước mặt nhân dân toàn quốc, mà chính cậu chàng còn đang học lại, nhân sinh chưa cất bước, nếu như không cố gắng cho tốt, sẽ bị Doãn Văn vung đến càng ngày càng xa, cho nên cậu chàng cũng phải thêm sức lực mà cố gắng lên, nhất định phải làm ra một phen thành tích, không thể thua anh ấy quá nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT