Nam Kiều đứng ngoài sân đất rộng, ánh mắt không thể rời khỏi bóng dáng quen thuộc trong đám người đông đúc.
Ninh Thời Uyên mặc bộ quần áo trắng bạc phai màu, trên mặt còn đầy vết bầm tím xanh tái, chân đi khập khiễng.
Hắn cúi đầu bước về phía cổng trường, khuôn mặt ảm đạm, như một xác không hồn giữa đám đông.
Xung quanh, những học sinh khác nhìn thấy hắn thì né tránh như thấy mầm bệnh, ánh mắt đầy ác ý, tránh xa không dám đến gần.
Nơi hắn đi qua, khu vực xung quanh như bị thu nhỏ lại, không ai dám lại gần, như có một tấm màn vô hình ngăn cách hắn với thế giới bên ngoài.
Nam Kiều nhìn bóng dáng cô đơn ấy, lòng bỗng nhói đau, cô theo bản năng chạy theo trong đám đông.
Dọc đường, mọi người dường như không nhìn thấy cô mà cứ như cô xuyên qua thân thể họ vậy. Nhưng đằng sau, những lời bàn tán thầm thì vẫn văng vẳng bên tai Nam Kiều: “Ninh Thời Uyên thế mà còn tới lớp? Hắn làm như vậy rồi, sao trường không đuổi thẳng cổ đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play