Lục Thời Uyên xử lý đâu ra đó.
Nam Kiều trong lòng cuối cùng cũng như có tảng đá rớt xuống, nhẹ hẫng cả người.
Không có việc gì, cũng chẳng ai quấy rầy, đêm ấy cô ngủ một giấc thẳng tới sáng, không mộng mị gì.
Sáng hôm sau.
Sau khi tỉnh dậy, rửa mặt xong, Nam Kiều định ra ngoài mua ít đồ ăn sáng, chưa kịp bước chân ra cửa thì bên ngoài vang lên tiếng gõ dồn dập.
Cô liếc mắt nhìn qua mắt thần một cái.
Đứng ngoài cửa là một đôi nam nữ, mỗi người tay xách một hộp đồ ăn lớn. Cả hai đều mặc đồng phục thêu chữ “Tường Vân Trai”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT