Lục Thời Uyên đứng bên cạnh cũng vội vàng mở lời: “Đúng vậy, anh cũng là nhất thời hứng khởi, định sửa lại một chút tình tiết diễn xuất, thật sự dọa em rồi, anh xin lỗi.”
“Chúng ta cứ bắt đầu lại từ đoạn anh ôm em lúc nãy đi, em đừng sợ anh. Cứ coi như là đang diễn, dùng cây trâm đâm anh cũng được.”
Lục Thời Uyên khẩn khoản đề nghị, còn chỉ vào cây trâm cài lấp lánh trên tóc Nam Kiều như thể muốn bảo đảm: đây, vũ khí em có rồi, anh không phản kháng đâu.
Hai “cây đại thụ” của đoàn phim lúc này lại tỏ vẻ sợ hãi làm em gái nhỏ hoảng sợ, khiến Nam Kiều trong lòng cũng dần bình tĩnh hơn. Cô khẽ mím môi, hơi ngượng, nhẹ giọng nói: “Em xin lỗi đạo diễn, xin lỗi Lục ảnh đế. Là do em chưa phản ứng kịp, chậm trễ thời gian của mọi người. Giờ mình tranh thủ quay lại một lần nữa được không?”
“Được, được! Mấy chuyện nhỏ ấy mà, làm lại là xong!”
Đạo diễn thở phào một hơi, nhưng vẫn cẩn thận liếc nhìn Lục Thời Uyên. Thấy anh cũng đang mỉm cười, trông không chút giận dữ, đạo diễn mới yên tâm bước ra khỏi hiện trường.
Lục Thời Uyên lại mỉm cười với Nam Kiều, rồi ung dung ngồi xuống long ỷ, còn dang tay ra, bộ dạng như đang bảo cô: “Nào, vị trí của em đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT