Phó Thời Uyên vừa dứt lời, ánh mắt đám người đi theo liền nhìn Nam Kiều với vẻ khác hẳn.
Nam Kiều mấp máy môi, muốn nói điều gì, lại bắt gặp ánh mắt chòng ghẹo mà Phó Thời Uyên liếc qua.
Nam Kiều:……
Người dẫn đầu mỉm cười, “Nếu cậu có quen biết với cô Nam, vậy chi bằng cùng chúng tôi quay về căn cứ?”
“Cô ấy là dị năng giả hệ không gian, lại đơn độc hành động, tốt nhất vẫn nên có người đi cùng.”
Thực lực của Phó Thời Uyên khiến người ta phải kiêng dè. Đám họ đối mặt với con hổ biến dị kia chỉ biết bỏ chạy, trong khi anh một mình lại có thể tiêu diệt nó gọn ghẽ.
Anh hiểu dị năng, lại biết vận dụng đến mức tận cùng.
Dị năng giả hệ mộc trong căn cứ gần như không có sức tấn công, chủ yếu chỉ dùng để thúc sinh lương thực. Nhưng Phó Thời Uyên thì khác. Dị năng hệ mộc trong tay anh có thể khiến con hổ biến dị kia gục ngay tức thì.
Phải biết rằng, sinh vật biến dị nếu có dị năng, thì đều là hàng hiếm trong trăm ngàn. Mà con người muốn sở hữu dị năng, phải vượt qua cơn dị biến và rèn luyện gian khổ mới có thể thăng cấp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play