Tầng bảy mươi hai cũng chẳng rộng rãi gì cho cam, phần lớn không gian đã bị cắt nhỏ vì tiền thuê đắt đỏ, chia năm xẻ bảy thành từng gian công ty tư nhân, từng phòng làm việc chen chúc nhau như tổ kén.
Bước chân đặt lên tầng cao nhất, Phó Thời Uyên lại không lập tức đi tìm Triệu Viên, mà ngẩng đầu nhìn lên cửa sắt dẫn ra sân thượng, nơi có một lối cầu thang hẹp nối liền.
Ánh mắt chỉ khẽ nghiêng về phía Thành Huân, không cần nói gì thêm, hắn hiểu ý lập tức tiến lên canh gác ở cửa thang. Trong khi đó, Phó Thời Uyên yên lặng leo tiếp lên tầng thượng, đề phòng tang thi lảng vảng nơi góc tối.
Cánh cửa sắt lốm đốm rỉ sét kia đã bị khóa từ bên ngoài, xích sắt đan rối như tơ nhện, siết chặt thành từng vòng lạnh ngắt.
Trên sân thượng, có người.
Về phần là những kẻ bị tang thi đuổi tận sát chân tường, hay chính là tự tìm tới nơi này, rồi bất ngờ bị đám xác sống vây khốn khiến không kịp trở tay — Phó Thời Uyên trong lòng đã có tính toán.
Toà nhà Kinh Đô cao lớn giữa lòng thành phố là nơi duy nhất sở hữu độ cao và vị trí thuận lợi để đón trực thăng hạng nhẹ. Nói cách khác, sân thượng này rất có khả năng là điểm cứu viện đã định sẵn.
Vậy nên… người khóa cánh cửa này rốt cuộc là xác sống vô ý đẩy vào, hay là người còn sống cố ý khoá chặt vì nghe thấy động tĩnh từ dưới, sợ bị lôi kéo xuống địa ngục?
Tâm niệm vừa khởi, một sợi dây leo xanh sẫm như có linh tính trượt ra từ tay áo Phó Thời Uyên, uốn lượn quấn lấy ổ khoá nặng trĩu, chui vào khe khóa như rắn luồn hang.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play