Sáng hôm sau.
Nam Kiều còn đang ngái ngủ, mơ màng chưa tỉnh hẳn thì đã bị Lệ Thời Uyên gọi dậy.
Hai người dùng bữa sáng sơ sài, rồi vội vã ra ga tàu. Sau một phen chen chúc mệt nhoài, vừa yên vị trên ghế, Nam Kiều liền gục vào vai người kia thiếp đi.
Lệ Thời Uyên thuận thế kéo cô vào lòng, ôm chặt. Cơ thể mềm mại áp sát lồng ngực khiến vẻ lạnh lẽo cố hữu nơi gương mặt anh cũng dịu đi đôi phần.
Đối diện là Mục Chi Thành, người vẫn im lặng không nói một lời. Từ lúc Lệ Thời Uyên trở về giữa đêm qua, sắc mặt anh cứ u ám lạ thường. Ngũ quan vốn dĩ đã sắc lạnh, giờ lại cố ý nén giận, khiến khí thế quanh người càng thêm đáng sợ.
Mục Chi Thành không rõ đã xảy ra chuyện gì. Hỏi mấy người thân cận của anh ta cũng chẳng moi ra được manh mối. Nhìn sắc mặt Lệ Thời Uyên lúc này, anh đành lặng lẽ nuốt xuống lời muốn hỏi.
Lệ Thời Uyên vẫn giữ nguyên tư thế ôm Nam Kiều, ánh mắt chuyên chú nhìn vào khuôn mặt cô, như thể toàn bộ thế giới chỉ còn lại một mình cô trong vòng tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play