Dưới lớp băng gạc trắng tinh, máu vẫn chậm rãi rỉ ra, đỏ thẫm một mảng. Nhưng Tống Thời Uyên lại chẳng có biểu cảm gì gọi là đau đớn, sắc mặt y như thường, như thể mọi cảm giác đều đã bị đóng băng từ lâu.
“Mợ chủ đang chờ cậu trong nhà.”
Người vệ sĩ mặc đồ đen đứng nghiêm trang, tay đặt trước người, cúi đầu cung kính với Tống Thời Uyên.
Anh chỉ liếc hắn một cái, không lên tiếng, rồi lập tức ngồi vào xe.
Vệ sĩ đóng cửa xe lại, xếp gọn xe lăn cho vào cốp sau rồi nhanh chóng lên ghế phụ.
Chiếc xe màu đen, sang trọng mà kín đáo, lặng lẽ lướt đi vào màn đêm.
Tống Thời Uyên ngồi ở hàng ghế sau, nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng trong đầu lại không kìm được hiện lên hình ảnh của Nam Kiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play