Lê Thời Uyên liếc nhìn đồng hồ, thấy cũng xấp xỉ giờ cơm trưa nên đứng dậy, bế luôn tiểu mèo trắng đang ôm trong lòng đi về khu cấp phát dịch dinh dưỡng chuyên biệt.
Hắn cho rằng Nam Kiều đang đói, không nói không rằng ôm cô bé mèo đi thẳng một mạch. Ánh mắt đảo một vòng trên các ngăn chứa, cuối cùng dừng lại ở một ống dịch dinh dưỡng có hương vị rượu Rum.
Tựa như nghĩ ra điều gì, tâm trạng Lê Thời Uyên bỗng nhiên tốt lên, hắn lấy ống dịch ra, sau khi mở nắp liền đưa tới bên môi Nam Kiều: “Đến đây, cưng à,”
“Nếm thử hương vị của anh xem nào.”
Dứt lời, hắn chuẩn bị đưa ống dịch lên đút cho Nam Kiều.
Mùi rượu nồng nặc thoáng chốc lan khắp không gian, khiến đầu óc Nam Kiều thoáng khựng lại một giây. Đôi mắt lam băng ngơ ngác ngước lên, cô theo bản năng hé môi.
Lê Thời Uyên cười nhẹ, vừa định cho cô uống, thì trong đầu bất ngờ vang lên một luồng cảm xúc mãnh liệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT