Dưới màn đêm yên tĩnh, hoa cỏ trên cành khẽ lay động trong gió nhẹ, phát ra ánh sáng li ti như những ngọn đèn nhỏ lơ lửng giữa không trung. Ánh sáng ấy không chỉ xua tan bóng tối mà còn như muôn hạt sao nhỏ vờn quanh hai bên đường, đẹp đến ngẩn ngơ, đầy chất thơ và lãng mạn.
Thế nhưng, Tô Đát Kỷ lại chẳng có tâm trí thưởng thức cảnh đẹp. Cô bước nhanh, len lỏi qua đám đông, rẽ vào một con hẻm hẹp và tối đến mức không thấy nổi đầu ngón tay.
Không hiểu sao, cô lại có cảm giác… bản thân như đang làm chuyện mờ ám.
Đào Vãn Tâm theo sát phía sau, lòng đầy nghi hoặc. Ánh mắt cô hơi cau lại, bước chân cẩn thận hơn, lặng lẽ đuổi theo.
Con hẻm tối và sâu, vắng vẻ đến mức không có lấy một chiếc đèn đường. Nơi đây hẳn không ai lui tới. Thì Đình – người nổi tiếng là kén chọn sạch sẽ và ghét bẩn – lại càng không thể đặt chân tới.
Vậy thì, Ninh Quân Tuyền lén tới chỗ này làm gì?
Mỗi bước đi sâu vào, nghi ngờ trong lòng Đào Vãn Tâm lại càng thêm nặng. Khi cô đang do dự có nên quay về không thì một câu mắng đầy giận dữ bất ngờ vang lên, đập thẳng vào tai cô.
“Thì Đình cái đồ khốn, tên ngốc đáng chết!”
Giọng nữ the thé đầy oán khí, chói lói đến mức khiến Đào Vãn Tâm phải rùng mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT