Sơn động ấy nằm ở góc làng hẻo lánh, tựa lưng vào núi, sát mép sông. Xung quanh chẳng có ai ở, cũng chẳng có ruộng vườn gì, nên bình thường rất hiếm người qua lại.
Chính vì sự yên tĩnh này, nơi đây vô tình trở thành điểm lui tới lý tưởng cho vài cặp đôi muốn… giải tỏa bức bối cơ thể mà không bị ai quấy rầy.
Dần dần, mọi người trong làng cũng ngầm hiểu với nhau, dù không ai nói ra. Mà vì những kẻ lui tới đa phần là góa phụ hay người đã có tuổi, dân làng cũng chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua. Có điều, với lũ trẻ thì khác — người lớn luôn nghiêm cấm: “Nơi đó có yêu quái ăn thịt người, tuyệt đối không được bén mảng tới!”
Lý Đào và Lý Tuyết – hai chị em lớn lên trong làng – tất nhiên chưa từng tận mắt thấy cái gọi là “cảnh tượng náo nhiệt” trong động kia, nhưng mấy lời đồn đại thì nghe mãi cũng thành quen. Ít nhiều gì cũng hiểu rõ sơn động đó không phải nơi trong sạch.
Nhưng Lã Nhất Hàng thì lại không biết gì cả.
Vì khí chất trí thức ngời ngời, anh luôn là người ngoài cuộc trong mấy trò đùa hay chuyện nhảm nhí của đám trai làng. Lại thêm việc Lý Đào – hoa khôi của làng – cứ quấn lấy anh không buông, khiến không ít người ghét ra mặt. Thế thì ai rảnh hơi kể cho anh nghe mấy chuyện mờ ám mang mùi sắc tình chứ?
Ngay cả đám bạn từ thành phố về cùng anh, thấy gương mặt lúc nào cũng nghiêm túc đến mức cấm dục, cũng chẳng ai dám hé môi. Họ thậm chí còn nghĩ: có nói, kiểu gì anh ta cũng bịt tai lại chê bẩn tai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT