“Nhớ cho kỹ, bây giờ anh là người của tôi. Tôi bảo làm gì, thì làm cho đàng hoàng!”
Tô Đát Kỷ cầm một cành trúc nhỏ, nhẹ nâng cằm Lệ Thiếu Viêm lên, khí thế ngang ngược không chút kiêng dè.
Thậm chí cô còn cố tình gõ nhẹ một cái vào gò má anh, xem như cảnh cáo — tất nhiên, lực rất nhẹ.
Hệ thống ở bên cạnh chỉ biết im lặng liếc mắt, khóe miệng giật giật.
Lệ Thiếu Viêm không phản kháng gì, gật đầu cái rụp rồi lặng lẽ đi theo sau lưng cô, ra dáng một người đàn ông sợ vợ điển hình, nhu mì đến mức khiến người ta khó tin đây là thượng tướng lừng danh ngoài mặt trận.
Trên đường đi, không ít người trong tổ chức chạm mặt, đều chủ động chào hỏi Tô Đát Kỷ một cách rất niềm nở. Nhìn dáng vẻ cô khí thế bừng bừng, đường hoàng như một kẻ từng bị chà đạp nay lật lại thế cờ nắm quyền, ai nấy đều tỏ ra vui mừng, cứ như đang chứng kiến một “nô tì xoay người làm chủ nhân”.
Sau khi đưa Lệ Thiếu Viêm trở về căn cứ, Tô Đát Kỷ tuyệt nhiên không mở trói hay xin xỏ gì với cấp trên. Cô biết rõ bọn họ là kiểu người tàn nhẫn, máu lạnh, mạng người trong mắt họ chẳng khác gì rác rưởi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT