“Lập tức… rời chức?”
Giọng giáo viên chủ nhiệm the thé, sắc bén như kim loại cào vào màng nhĩ, chói tai đến mức khiến người ta phải cau mày. Bà ta như con gà bị bóp cổ, cố gào lên trong hoảng loạn, “Tôi phạm lỗi gì mà bắt tôi rời chức ngay lập tức? Tôi đã làm sai điều gì?!”
Vẻ cao ngạo, chanh chua ban nãy đã biến mất không còn dấu vết. Trước mặt mọi người giờ đây chỉ còn là một người phụ nữ trung niên luống cuống, hoảng hốt và chẳng biết phải vin vào đâu để biện minh.
Rõ ràng chỉ mới hai ngày trước, hiệu trưởng còn đích thân khen ngợi bà ta tận tụy, muốn đề cử thăng chức. Sao mới vài hôm đã quay ngoắt như trở bàn tay?
Không biết bên đầu dây bên kia nói gì, bà ta chợt cứng đờ, như thể bị ai điểm huyệt, ánh mắt không thể tin nổi chậm rãi dời về phía Lệ Thiếu Viêm, đôi đồng tử giật mạnh như muốn rơi khỏi hốc mắt: “Cái gì… là… Thượng tướng… đại nhân?”
Cùng lúc đó, viên cảnh sát vừa chạy ra gọi điện thoại cũng quay trở lại. Gã bước nhanh về phía Lệ Thiếu Viêm, khom người nghiêm trang chào kiểu quân đội, giọng run rẩy: “Thượng tướng, xin chào! Vừa rồi… là hiểu lầm. Mong ngài rộng lượng bỏ qua!”
Lệ Thiếu Viêm chẳng hề có biểu cảm gì đặc biệt. Anh không phải kiểu người nhỏ nhen, hơn nữa hành động của cảnh sát khi nãy là để bảo vệ người dân, cũng chẳng có gì sai. Anh khẽ gật đầu, thái độ không tán dương nhưng cũng không trách cứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play