So với cơn giông bão trong sân trường, bên phía Lệ Thiếu Viêm cũng chẳng yên ổn hơn chút nào.
Tô Đát Kỷ vừa rời đi trong đêm, hắn liền mất ngủ cả đêm. Mỗi khi nhắm mắt lại, trước mắt liền hiện lên gương mặt thanh thuần pha lẫn mê hoặc của cô—nụ cười, ánh mắt, cách cô nghênh ngang mà rực rỡ, từng cử chỉ đều như có ma lực cuốn lấy đầu óc hắn không buông.
Một ánh mắt cong cong, một cái nhếch môi cười nhạt thôi, cũng đã khiến lòng hắn xốn xang. Đường cong mảnh mai, dáng người mềm mại như mỡ đông ánh lên trong hồi ức… khiến hắn rối loạn tâm can, trằn trọc không yên, như cá mắc cạn trên giường lăn qua lộn lại đến tận canh ba mà vẫn chẳng thể nào chợp mắt.
Cuối cùng, hắn dứt khoát bật dậy khỏi giường, tiện tay vơ đại một chiếc áo khoác, lao thẳng ra sân huấn luyện.
Chạy bộ, đánh quyền, nhảy cóc… Lệ Thiếu Viêm dùng hết mọi cách cực đoan để tiêu hao thể lực và tinh thần, hòng dập tắt những tạp niệm đang lởn vởn trong đầu.
Một lần tập luyện này kéo dài đến tận khi rạng đông ló rạng.
Hắn thân là quân nhân, thể lực hiển nhiên không thành vấn đề, chỉ khổ cho đám tân binh mới nhập ngũ. Vừa mở mắt đã thấy "Lệ Diêm Vương" đứng sừng sững giữa sân, ai nấy hoảng hồn tưởng bị kiểm tra đột xuất, chạy như bay xuống sân để luyện tập sớm, nước mắt nước mũi chưa kịp lau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play