Dù là trước kia, Lâm Y Y có khi còn sẽ run sợ, ít nhiều cũng thấy chột dạ khi nghe đến cái tên Diệt Tuyệt sư thái – biệt hiệu mà sinh viên dành riêng cho giáo vụ chủ nhiệm Phương. Nhưng nay, người đang ngồi ở đây là Tô Đát Kỷ — thân thể tuy cũ nhưng hồn phách đã đổi. Mà với tính nàng, nếu không ra tay với ai thì đã là nhẫn, bảo nàng phải nghe lời người khác ư? Nằm mơ đi!
Dương Thơ Nguyện ngàn vạn lần cũng không ngờ, chính mình cố tình kéo cả giáo vụ chủ nhiệm ra làm át chủ bài, thế mà Lâm Y Y lại chẳng buồn ngước mắt nhìn. Đã không sợ, lại còn ngồi lì không nhúc nhích, làm như nàng hoàn toàn không tồn tại!
Xung quanh, đám bạn học kéo tới hóng chuyện vốn do Dương Thơ Nguyện gọi tới hòng gây áp lực. Nào ngờ, trò khôn ngoan hóa vụng, người bị dọa ngược lại là chính mình. Lại còn bị lơ đẹp như thế, chẳng khác nào tự lấy đá đập chân mình, mất sạch thể diện.
Dù trong lòng giận sôi máu, Dương Thơ Nguyện vẫn không dám mở miệng thêm lời nào.
Bởi vì — nàng không đánh lại Tô Đát Kỷ!
Chuyện tối qua trong quán bar còn rành rành ra đó. Tóc nàng bị giật bay mất mấy túm, tới giờ vẫn âm ỉ nhức, cứ động nhẹ là đau nhói. Cảm giác tủi nhục và mất mặt thiêu đốt mặt mũi nàng đến đỏ rực. Dậm chân một cái thật mạnh, Dương Thơ Nguyện quay đầu bỏ chạy, khóc dỗi về văn phòng báo cáo: “Lâm Y Y không chịu tới! Em đã bảo là cô chủ nhiệm tìm, mà chị ta làm như không nghe thấy, chẳng buồn liếc em luôn…”
Lần này, đến cả chủ nhiệm Phương cũng bị kéo xuống nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT